Phân Loại Kẻ Thù Cộng Sản

Chuyện Võ Văn Thưởng bị phế chỉ là bề ngoài, cộng đồng Việt Nam (CĐVN) cần tìm hiểu nhiều hơn về hệ thống nhân sự của cộng sản Việt Nam (CSVN) vì phê bình cộng sản trên mạng không làm cho CSVN lo sợ mà chỉ yên tâm vì người Việt tự do chưa đe dọa được chế độ.
Nói về lý thuyết hay tư tưởng (Hồ Chí Minh, Mao, Mác) thì ai cũng biết đã vô dụng vì ngay cả Tập Cận Bình còn không vận dụng được thì CSVN chỉ có câm (không nói nữa) và điếc (không nghe nữa). Vậy còn nhân sự?
Lãnh đạo cao cấp
CSVN chơi trò dân chủ giả mạo, cũng có bầu cử, ứng cử viên do đảng chọn, ép dân đi bầu, có báo chí thổi kèn từ hành pháp, lập pháp, tư pháp nhưng để do đảng CSVN điều động. Vậy để chọn lãnh tụ đảng quan trọng hơn thủ tướng hay chủ tịch nước. Chúng ta (người Việt tự do) thường nghĩ là phe phái (thân Nga, Mỹ,Tàu) nhưng thử đặt chân vào vị thế CSVN thì sẽ thấy gì?
Để đóng vai trò lãnh đạo đảng đòi hỏi những gì? Sự sống còn của đảng, thù trong, giặc ngoài; quyền lợi sống còn của đảng trong tương lai sẽ như thế nào khi lý thuyết CS (tư tưởng Mác, Mao, Hồ) không còn xài được. Để bảo đảm vai trò độc tôn (1) lãnh đạo của đảng đòi hỏi guồng máy đàn áp nhân dân: bộ công an.
Chủ tịch đảng phải là người nắm được linh hồn của bộ trưởng công an, kẻ dữ dằn tàn bạo nhất VN đương thời. (2) Chủ tịch đảng phải là người được sự ủng hộ của đa số các tỉnh ủy (các ông trùm địa phương = sứ quân). Để thuyết phục các sứ quân ủng hộ thì phải có bùa: đó là chính sách ngoại giao và nội trị. Ngoại giao là làm sao đối phó với Tàu, Nga, Mỹ và thế giới với chính sách “cây tre” (thực sự chỉ là “cỏ đuôi chó” theo ngôn ngữ VNCH). Cùng với sự phân chia quyền lợi trong nước khi có viện trợ, thương mại, mậu dịch với nước ngoài, nhân vật chủ tịch (tương lai) sẽ phải thuyết phục các đàn em (sứ quân) đó là con đường tốt nhất để tồn tại và thịnh vượng (tham nhũng). (3) Như vậy chính sách ngoại giao và đối nội cho thấy ai sẽ có khả năng lèo lái đảng trong tương lai. (4) CSVN sợ Tàu thật nhưng không đến nỗi quỵ lụy mà chỉ là nương theo để tránh xung đột (hai bên cùng có lợi) và du giây với Mỹ, Âu Châu để đánh bóng bàn (ping pong) với Tàu mà trọng tài là tư bản nước ngoài.
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình “dân chủ” của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên (lãnh đạo trung ương) xuống dưới công an phường (địa phương) đều hiểu điều đó và sự dàn xếp đi từ cao cấp, trung cấp (tỉnh ủy) xuống hạ tầng (địa phương phường xã). Bộ máy công an là xương sống của đảng đi với bộ máy cai trị do các tỉnh ủy nắm giữ. Với bộ trưởng công an như Tô Lâm (hay Trần Quốc Hoàn, Mai Chí Thọ) có thể xử bất cứ nhân vật nào trong nội các chính phủ, quốc hội, tòa án hay các tỉnh ủy địa phương.
Mỗi “triều đại”(Lê Duẩn, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng…) đều được chọn lựa theo hoàn cảnh bên ngoài (quốc tế) và bên trong (ai có khả năng ăn chia với các tỉnh ủy và nắm được trùm công an). Nếu công an phường khóm độc ác, thâm hiểm một thì trùm công an phải là 100 hay hơn. Nhưng bộ máy công an chưa đủ nếu không có ngoại vi là các nhóm du đãng (xã hội đen).
Khi chính sách ngu dân (qua sự phá hoại văn hóa Việt) CSVN sắp xếp các khu du lich, ăn chơi ngoài việc chiêu dụ du khách còn là bộ máy thanh lọc các Việt kiều về VN du lịch: Bạn nếu không về ăn chơi, hưởng thụ thì tất phải là dân làm ăn (và cán bộ được chấm mút). Nếu bạn không thuộc hai thành phần đó thì về làm gì? Phải chăng âm mưu chống chế độ?
Hạ tầng cơ sở
Tại sao sau bao năm cầm quyền CSVN vẫn tồn tại? Vì CSVN vẫn nuôi được những kẻ cam tâm làm chuyện ác. Nuôi dưỡng kẻ Ác bằng quyền lợi, đe dọa, mua chuộc và bảo vệ. Mọi sự phê bình, chỉ trích từ bên ngoài (hải ngoại) không làm CSVN sờn lòng khi hệ thống công an và du đãng vẫn đàn áp từng người dân một nếu cần thiết (nhân quyền).
Khi CSVN cho dân du lịch nước ngoài, du học thì CĐVN mới thấy có những thành phần đi luôn (ở lại) và thành phần đi-về vì làm ăn hai mặt (ngoại quốc lẫn trong nước). Thành phần này chẳng có lý tưởng gì cả chỉ là lợi trên hết. Họ chưa phải là công an nhưng sẵn sàng làm chỉ điểm cho công an khi cần (vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, Đức 2017). Vậy chúng ta (CĐVN) sẽ xử trí như thế nào với những hạng người như vậy?
Những thành phần công an địa phương, du đãng (tay sai cho công an) cũng có gia đình, thân nhân… họ cũng là người nhưng trong đầu óc họ nghĩ gì khi trong gia đình có kẻ đi làm tay sai cho chế độ đàn áp dân lành? Đây là khúc mắc quan trọng nhất cho cuộc đấu tranh dân chủ của người Việt tự do: Nếu chúng ta đấu tranh Nhân quyền, Nhân bản thì hạng người như vậy cần được (sẽ được) chuyển hóa như thế nào để ý thức vai trò của họ đối với tương lai dân tộc và đất nước? Họ theo đóm ăn tàn để có tiền (qua vai trò công an bóc lột dân) để đi du lịch hay mua nhà đất làm giàu thì con cái họ sẽ hưởng như thế nào? Trốn ra nước ngoài hay tiếp tục ăn chơi và làm tay sai chế độ cho đến bao giờ? Họ có muốn bị liệt vào danh sách bị trừng phạt khi ra nước ngoài hay khi chế độ sụp đổ?
Nếu họ muốn thay đổi thì phải thay đổi nhân sự làm việc cho chế độ. Bao nhiêu người phục vụ chế độ CS thống trị 100 triệu dân Việt? Nếu những khuôn mặt công an địa phương được xác định trong hồ sơ những kẻ vi phạm nhân quyền vả sẽ bị truy tố trong tương lai thì gia đình, vợ con họ sẽ nghĩ sao? Đó cũng là điều những người dân lành có thể thực hiện bằng cách thu thập dữ kiện về các nhân vật ác ôn tại địa phương gửi ra hải ngoại bằng nhiều phương tiện.
Một khi hàng ngũ hạ tầng cơ sở của CSVN bị lung lay có nghĩa là chế độ bị đe dọa. Rút từng viên gạch củng cố chế độ sẽ đưa đến sự sụp đổ của chế độ. Sự tàn ác hay khôn ngoan của lãnh đạo cũng không thể thay thế việc làm của nhân sự hạ tầng (tướng không thể làm việc của lính). Tiến trình cải hóa này cũng là tiến trình xây dựng Nhân quyền, Nhân bản của VN tương lai. Giáo dục và cải tạo con người không thể chỉ thay đổi chế độ qua cuộc đảo chánh hay đưa ra một hiến pháp. Khi quốc tế đưa ra biện pháp bắt và truy tố Putin nếu hắn ra khỏi nước Nga là bài học cho CĐVN. Nếu chúng ta thực hiện được hồ sơ các nhân vật CSVN ác ôn đàn áp Nhân quyền và vận động quốc tế phong tỏa sự chuyển ngân, xuất ngoại của các viên chức CSVN sẽ khiến những ai theo đảng CSVN phải suy nghĩ lại.
Liệu chúng ta có quyết tâm thực hiện hay chỉ tiếp tục chống Cộng trên mạng?
Lại một mùa 30/4 đến và qua đi.
Trần Công Lân
Tháng 4 năm 2024 (Việt lịch 4903)

Bình luận về bài viết này